{"Z7_5PKIGBC0N09000QM3V1NAKGSS6":{"windowState":"normal","portletMode":"view"}}
-
Lại gặp Người nơi cuối đất Cà Mau
Trong dáng đứng những ông già xóm Mũi
Chòm râu bạc phất phơ chiều gió thổi
Mũi thuyền đi chém sóng ngang tàng.
-
Chưa một lần viếng thăm lăng Bác
Mà sao cảm xúc vẫn dạt dào!
Cảm xúc kéo vào như dòng thác
Để lòng con đôi lúc xôn xao.
-
Trăng ơi, trăng ơi!
Này trăng có biết
Trung Thu xưa bóng quân thù dày đặc
Khói bom thù che khuất ánh trăng
-
Từ rừng đước kinh bưng
Đền Bác dời ra nơi khoáng đãng
Rạch Ông Trang đổ vào sông Cửa Lớn
Dân rước đền ra giữa xóm để thờ
-
Bác đi, Bác đã đi rồi
Tin đâu sét đánh ngang trời sáng nay
Mênh mông trời đất cao dày,
Nỗi đau thế kỷ một ngày xé tim!
-
Giờ lịch sử mùa Thu - trăng tháng Tám
Thấy cờ bay trong tiếng nói Bác Hồ
Mùa Thu đó - mở đường lên cách mạng
Cầm Tuyên ngôn Bác đọc giữa vườn hoa
Những dòng chữ nghiêng mặt trời rót nắng
Soi đường cho dân tộc đi xa...
-
Mây đen cuồn cuộn dập dồn trôi
Tin Bác ra đi: tối đất trời!
Mưa có phải chăng vì vắng Bác,
Mà buồn rơi mãi xuống lòng tôi!
-
Có gì vui đấy quê ta
Mà đầm nhen lửa sáng lòa mặt gương
Đội mưa, gội nắng, tắm sương
Ngậm bùn, dầm nước dâng hương cho đời.
-
Con từ Nam Bộ xa xôi
Đến thăm vườn Bác bồi hồi nắng trưa
Bến Tre đây với bóng dừa
Sông Tiền, sông Hậu gió đưa nhánh bần
Gió đưa từng tiếng ve ngân
Vào trưa thương nhớ trăm lần nhớ thương.