{"Z7_5PKIGBC0N09000QM3V1NAKGSS6":{"windowState":"normal","portletMode":"view"}}
-
Kỷ niệm một trăm mười năm, ngày sinh nhật Bác
Nước Việt Nam thơm ngát hương đời
Bác đi xa còn lý tưởng ấm muôn nơi
Công đức Bác như biển trời cao rộng
Bác vạch đường, chỉ lối Đảng, dân đi
Qua ghềnh thác, hiểm nguy, chân vững bước
Cùng chung sức đánh tan quân xâm lược
Dân ấm no, non nước được thanh bình
-
Thẳm sâu một cõi lòng nhân
Vui sao được Bác ân cần chăm nom
Bác lo cho nước cho dân
Quên mình Bác chẳng nghĩ phần riêng tư
Miệt mài tới lúc ra đi
-
Con nghẹn ngào nhìn về phương Bắc
Bồi hồi thương nhớ Bác không nguôi
Nỗi thương tiếc đã biến thành lửa thép
Biến mầm xanh trên vạn nẻo quê hương
Dải đất phương Nam thành đồng chói lọi
Đất U Minh rực lửa chiến công
-
Quê con tận Mũi Cà Mau
Cách xa Hà Nội, nhưng nào có xa
Vẫn nghe lời Bác thiết tha
Vẫn thấy hình Bác sáng lòa trong tim
-
Ở trong này mùa mưa đến muộn
Cây con trồng cũng lớn sau
Nghe lời Bác
Con chọn ngày sinh của Bác
Làm Tết trồng cây
Để nhớ dài lâu…
-
Hôm nay con lại về quê Bác
Nhìn hàng dâm bụt nở thêm hoa
Nghe gió đưa hương lòng bát ngát
Thơm cánh hoa cau đậu trước nhà
-
Bác về đây buổi chiều Xuân lộng gió
Nắng long long trên vòm lá óng vàng
Cửa Bồ Đề mang mang chiều nước lớn
Sông Tam Giang reo vỗ khúc kết đoàn
-
Phòng họa sơn, cọ bộn bề
Ngoại ngồi yên lặng say mê họa hình
Đến hàng chữ Hồ Chí Minh
Ngoại pha sơn, kẻ lung linh nét vàng
-
Ở tận cùng mũi đất phương Nam
Trong xanh rờn rừng đước
Giữa ba bề rì rầm sóng nước
Người quê tôi theo cách riêng mình
Dựng một ngôi đền
Thờ Bác kính yêu