{"Z7_5PKIGBC0N09000QM3V1NAKGSS6":{"windowState":"normal","portletMode":"view"}}
-
Bác Hồ lãnh tụ nước Nam ta
Nay Bác ra đi bởi tuổi già
Nặng gánh sơn hà chưa phỉ chí
Sao Người vội vã bước đi xa?
-
Cháu thương Bác quá, Bác Hồ ơi
Bác đã hy sinh cả cuộc đời
Bác tạo cho dân cày có đất
Bác lo Nam – Bắc được vầy vui
-
Cha già phương Bắc xa xôi
Lần tay tính lại tuổi ngoài sáu ba
Có ai về đến Cha già
Cho con kính gửi chúc Cha đôi lời
Một vùng nhật nguyệt sáng soi
Cứu dân độ thế thoát đời tối tăm
-
Con đi dưới một vòm trời
Đau thương nhưng vẫn sáng ngời lòng tin
Đã ngừng đập một quả tim
Đã ngừng đập một cánh chim đại bàng
Nỗi đau vô tận thời gian
Nhớ thương nhưng chớ lệ tràn đẫ
-
Người nông dân Việt Nam trong sáng: Hồ Chí Minh,
bảy mươi tám nǎm gần trọn cả đời mình tranh đấu,
Và người đã hy sinh từ bỏ mọi tên,
để chỉ còn là một giọng nói, một hơi thở, một cái nhìn
để chỉ còn là... có gì đâu khác...
là đất nước, là máu xương Tổ quốc;
-
Đánh cho Mỹ cút, đánh cho ngụy nhào"
Tiếng xe xích rùng rùng sức bão
Cờ Mặt trận bay trên tháp pháo
Thơ Bác dồn thêm sức chiến xa.
-
Đất nước đẹp vô cùng nhưng Bác phải ra đi
Cho tôi làm sóng dưới con tàu đưa tiễn Bác
Khi bờ bãi dần lui, làng xóm khuất
Bốn phía nhìn không bóng một hàng tre
-
Suốt mấy hôm rày đau tiễn đưa
Đời tuôn nước mắt, trời tuôn mưa...
Chiều nay con chạy về thǎm Bác
Ướt lạnh vườn cau, mấy gốc dừa!
Con lại lần theo lối sỏi quen
Đến bên thang gác, đứng nhìn lên
-
Tôi viết bài thơ mừng thọ Bác
Nǎm nay vừa tuổi tám mươi tròn
Chắc như thường lệ. Người đi vắng
Để mọi lời ca tặng nước non.