• Một buổi sớm, như thường lệ Bác tập thể dục rồi đi dạo trong vườn. Đến một gốc đa, Bác chợt thấy một chiếc rễ đa nhỏ và dài ngoằn ngoèo trên mặt cỏ. Đêm qua trời mưa bão chắc nó bị đánh rớt xuống. Bác đứng tần ngần một lát rồi quay lại bảo đồng chí phục vụ đi theo:

  • Tháng 8-1960, tôi (Song Tùng) về nước và được giao nhiệm vụ Vụ trưởng Vụ Tổng hợp Ban Đối ngoại Trung ương Đảng, đầu năm 1963 làm Phó Ban Đối ngoại Trung ương Đảng. Mỗi lần đại biểu các Đảng bạn sang trao đổi kinh nghiệm với Đảng ta thường được Bác mời vào gặp.

  • Những năm đầu cách mạng, trong hoàn cảnh đất nước còn nhiều khó khăn. Bác phải chăm lo trăm công ngàn việc. Nhân dân ta ai cũng lo cho sức khoẻ của Bác. Nhiều người với tư cách cá nhân, tập thể đã dành thì giờ đến thăm Bắc Bộ phủ - nơi ở và làm việc của Chính phủ ta hồi đó - thăm sức khoẻ của Bác. Lúc bấy giờ, việc đến thăm vị Chủ tịch nước không đến nỗi phải qua nhiều thủ tục phiền phức rắc rối.

  • Hồi ở Pác Bó, dù sống ở trong hang đá hay trong một lán nhỏ, Bác Hồ vẫn giữ nếp sống ngăn nắp và trật tự. Đồ đạc, tài liệu Bác sắp xếp theo thứ tự riêng, cái nào ra cái đó, không bao giờ lẫn lộn. Sách, báo, tài liệu, Bác xếp để trên các bậc. Ấm chén, bút mực… cũng đều có quy định chỗ để hẳn hoi.

  • Là một người làm nghề kiến trúc lâu năm, tôi đã có dịp thiết kế nhiều công trình ở cả trong Nam ngoài Bắc, nhưng chỉ có một công trình quy mô nhỏ nhất song đã để lại cho tôi nhiều suy nghĩ sâu sắc nhất về nghề nghiệp và về cách sống, đó là ngôi nhà sàn của Bác Hồ trong vườn Phủ Chủ tịch hiện giờ.

  • Trong một chuyến tới thăm nước bạn lần ấy, Bác có mang theo một cây san hô lớn, màu hồng rất đẹp để tặng khách. Khi chuyển món quà quý lên máy bay, đồng chí Lâm đã làm gãy một “cành” lớn.

  • Đi theo Bác chừng một tuần, tôi đã bạo dạn, không rụt rè như những hôm đầu. Trước đây, tôi thường nghe các đồng chí đã được gặp Bác kể về tác phong giản dị và lối làm việc khoa học của Bác. Nay tôi đã được tận mắt thấy sự thực như thế nào.

  • Suốt đời mình, Hồ Chủ tịch kiên quyết đấu tranh cho độc lập tự do của dân tộc, thống nhất của Tổ quốc. Đối với miền Nam, tình cảm của Bác vô cùng thắm thiết. Bác nói: “Miền Nam ở trong trái tim tôi”, “Một ngày mà Tổ quốc chưa thống nhất, đồng bào còn chịu khổ là một ngày tôi ăn không ngon, ngủ không yên”. Chưa giải phóng được miền Nam, Bác tự coi là nhiệm vụ làm chưa tròn, cho nên Người đã nói với Quốc hội khi Quốc hội có ý định trao huân chương Sao Vàng cho Người: “Chờ đến ngày miền Nam hoàn toàn giải phóng, Quốc hội sẽ cho phép đồng bào miền Nam trao cho tôi huân chương cao quý đó”.

  • Hơn 60 năm đứng trên bục giảng và công tác trong ngành giáo dục, nhà giáo Vinh Hương luôn khắc ghi lời dạy đầu tiên của Bác Hồ, bởi với bà, đó là ý thức trách nhiệm, là động lực ngay khi bước chân vào nghề.

  • Trang đầu 123456 Trang cuối